TRUYỆN DÀI: ” NGÀI ESCO” CHƯƠNG 2

TRUYỆN DÀI: ” NGÀI ESCO” CHƯƠNG 2

Tác giả: Viễn Trình.

chương 1, chương 2, chương 3 , chương 4 , chương 5 , chương 6 , chương 7, chương 8 , chương 9 , chương 10 , chương 11 , chương 12, chương 13, chương 14,chương 15, chương 16, chương 17, chương 18

Bộ hài cốt trên công trường

Một bộ hài cốt trên công trường hé lộ đường dây mua bán ma túy cực lớn. Một cậu bé 17 tuổi tên Minh lao vào con đường phạm tội để thoát khỏi cảnh nghèo khó.

Các mối quan hệ tốt – xấu đan xen tạo ra một câu chuyện bi thương cảm động. Nhưng không thiếu đi những chân lí sống- đó có thể là người đội trưởng cảnh sát tận tụy vì công việc đến quên cả gia đình; có thể là người đàn ông vì bảo vệ tính mạng cho con sẵn sàng mang nỗi u uất qua mấy chục năm. Đó có thể là tình yêu mãnh liệt mà cô bé Lan Anh dành cho cậu bé nghèo tên Minh.

Chúng ta hãy cùng đọc để cảm nhận

CHƯƠNG 2

GIẢI CỨU LAN ANH TRONG CĂN PHÒNG BÍ MẬT

Bên trong căn nhà hoang. Một lão già đeo mặt nạ phòng hơi độc, mồ hôi nhễ nhại đang đổ chất bột vào bình thủy tinh có sẵn dung môi. Hắn lắc đều có vẻ chuyên nghiệp. Trên bàn là la liệt chai lọ hóa chất, ống nghiệm,bình oxy, các tinh thể đá đã làm xong.

  • Ê, lão già, ráng vài mẻ nữa rồi được về hưu nha. Hoặc là muốn về hưu sớm thì phải làm thương binh đấy!– Một trong bốn tên đang chơi bài ở sofa hướng về lão già lên tiếng

Lão già im lặng, mặt vẫn chăm chú lắc ống nghiệm.

  • Mẹ cái thằng điên, tìm căn nhà gì vừa nhỏ, vừa nóng thế này! – một tên phàn nàn.
  • Ráng đi ông tướng, không lẽ đem vô khách sạn nấu đá! – một tên vừa đánh 1 sảnh bài vừa nói.

Một tên nhìn vào lão già nói:

  • Ê, lão là kĩ sư hóa chất đấy mày.
  • Có kĩ sư gì dính vào mấy cái này cũng như nhau!  lo đánh đi mày!
  • Ê, có khi nào hắn tạo ra chất độc, đầu độc bọn mình không?
  • Thằng điên! – một tên dùng sấp bài đánh vào đầu tên vừa nói xong.

…………………

Trước cổng trường, học sinh nhao nhác, có đứa la, có đứa khóc. Minh liếc nhìn một học sinh đang ôm đầu, máu chảy đỏ thẫm cả áo trắng. Có mấy vị phụ huynh đang đỡ học sinh bị thương kia.

Phía đối diện một tên du côn đầu đội mũ lưỡi trai. Tay cầm một cây gậy đang nhảy lên một chiếc xe máy chờ sẵn, rồ ga hai tên phóng đi. Chiếc xe bọn chúng nghiêng qua bên này, nghiêng qua bên kia lách qua dòng người mất hút.

Minh dắt xe đi tiếp, hắn chứng kiến cảnh này quá nhiều , thành ra nhàm chán. Mấy tay đầu gấu trong trường a dua theo đám bụi đời ngoài đường; chuyên bắt nạt học sinh làm mếch lòng chúng trong trường.

………………………….

Chiếc quạt trần vẫn đang cố thổi hơi nóng của mùa hè vào đám học sinh.

“ KIỂM TRA 15 PHÚT MÔN HÓA” dòng chữ to trên bảng. Thầy Dũng đang ngồi trên bàn nhìn cả lớp đang ngoan ngoãn làm bài kiểm tra. Lại là Hóa, Minh dường như không để ý xung quanh đám học sinh đang nghiêm túc làm bài. Hắn lơ đễnh, dường như không quan tâm. Bài kiểm tra đã được thiết kế cho những ai theo học thêm lão thầy dạy Hóa đáng ghét kia.

  • Minh, sao thế ? – Thầy Dũng gọi Minh.
  • Em không làm được ạ!

Thầy Dũng chậm rãi bước xuống cạnh Minh.

  • Em đã thử chưa? đã đọc kĩ đề chưa? Minh em hãy đọc kĩ đề và thầy khuyên em nhìn nhận mọi vấn đề bằng nhiều khía cạnh. Em hiểu ý thầy chứ?
  • “Hiểu thế quái nào được, ông ra đề cho bọn theo học ông” –  Minh nghĩ thầm.

Minh không nói;  chăm chú đọc đề cho có, rồi mắt hắn có vẻ sáng lên; thầy Dũng chắp tay sau lưng đi chậm lên bục giảng.

Minh khựng lại trước nhà vệ sinh; đám thằng Hùng 5 tên đang xúm lại phì phèo thuốt lá ở sảnh vệ sinh. Minh không muốn gây chuyện với nó. Lách qua một bên để đi, Hùng chặn lại.

  • Liệu hồn mà giữ cái mồm mày lại, mày không thấy gì đấy nhé? Hiểu chưa con? – Hùng nói xong nhả làn khói vẫn đục vào mặt Minh

Minh lầm lì không nói gì, hắn không sợ bọn thằng Hùng. Nhưng cũng không phản kháng bọn chúng; bọn chúng quá đông và còn câu kết với đám du thủ du thực ngoài xã hội. Có vẻ thấy sự lầm lì của Minh bọn nó nhượng bộ tránh ra cho Minh đi.

Một lúc sau, vào đúng giờ cô giáo chủ nhiệm.

  • Hùng, Lâm, Nam tôi đã mời bố mẹ các em mai lên gặp tôi; các em dám hút thuốt trong trường  phải không? Các em đang xem thường tôi quá! – cô Nga giáo viên chủ nhiệm quát lớn trong lớp.

Nói rồi cô ngồi xuống thở hổn hển, mặt đỏ gay, ánh mắt trợn lên vẻ tức giận. Có thể bao công sức gầy dựng thành tích của cô đổ xuống sông xuống bể; bởi cái đám chỉ đứng sau quỷ, sau ma kia

Cả lớp im phắc, Hùng đưa ánh mắt hình viên đạn nhìn Minh. Hắn như muốn ăn tươi nuốt sống Minh, kẻ đã mách lẻo cô giáo.

Tiếng trống trường vang lên. Một lúc sau, học sinh úa ra từ các lớp; gần như lấp đầy sân trường với chỉ vài cây phượng không đủ che ánh nắng mặt trời. Trên mặt học sinh ai cũng rạng ngời như tù nhân vừa được ân xá ra khỏi trại giam. Cũng đúng thôi, ai trong chúng ta ngồi trên ghế nhà trường thì giờ tan học là như thoát khỏi ngục tù.

Minh – Đặng Văn Minh với dáng gấp gáp dắt xe đạp ra khỏi bãi giữ xe.

  • Minh ơi, nhớ ngày mai nhé – Lan Anh gọi với theo Minh.

Mình ngoái nhìn gật đầu, rồi lại vội vàng dắt xe đi. Ra đến cổng trường, chưa leo lên xe Minh nhìn dáo dác khắp xung quanh. Bên kia đường có 3 tên ăn mặc theo kiểu dân xã hội đen với giày thể thao; quần jean; áo thun đen bên trong; áo sơ mi màu da bò phía ngoài không cài nút; đầu đội mũ lưỡi trai đen. Chúng đang chăm chăm nhìn Minh.

  • Nó đó, xử đi tui bây – thằng Hùng bạn chung lớp với Minh; đứng gần 3 tên kia vừa chỉ tay vào Minh vừa ra lệnh. Nó trả thù vì nghĩ Minh mách cô chủ nhiệm đây mà.

Ba tên du côn đội mũ đen lách qua đám học sinh tiến nhanh về phía Minh. Minh hốt hoảng leo lên xe đạp đi . Nhưng “ cạch’’ xe trật dây sên ( xích ), nhảy nhanh xuống xe Minh cố gắng tay không tra sên ( xích ) vào lại; 3 tên vẫn lầm lì tiến  đến. Một tên lôi ra một cây gậy vung lên toang bổ xuống đầu Minh.

  • Á á á á ! – Tiếng thét của đám học sinh bên cạnh vang lên.

Minh kịp lái xe đạp đi, chiếc gậy sượt qua; ba tên du côn nhảy lên chiếc xe máy cầm gậy  đuổi theo Minh. Chúng đuối gần kịp áp sát; tên ngồi sau vung gậy vụt vào xe Minh; Minh bẻ lái vào một con hẻm,tên kia đánh hụt; lỡ đà kéo cả ba tên cùng xe máy ngã sóng soài.

Minh chạy thoát, vừa lái xe thật nhanh vừa cười thỏa mãn. Hắn là vậy lầm lì, ít nói nhưng không biết sợ là gì.

…………………..

Tại công an thành phố, trong phòng làm việc đội trưởng Phong ngồi lật từng hồ sơ với vẻ trầm tư. Ông dừng lại tại một trang có chân dung một người đàn ông bôi đen không rõ mặt, ghi chú bằng một cái tên “ NGÀI ESCO”. Bỗng có tiếng gõ cửa.

  • Vào đi!- đội trưởng Phong vừa nói vừa gấp hồ sơ cho vào cặp táp

Viên công an trẻ bước vào, trên tay tập hồ sơ. Anh kéo ghế ngồi trước bàn làm việc của đội trưởng Phong.

  • Nguồn tin báo về, chúng đã thay đổi điểm “nấu đá”. Đã xác định được vị trí. Xin anh cho chỉ thị ! – viên công an nói.
  • Tốt lắm, cậu tổ chức ngay một cuộc họp để bàn phương án tác chiến.
  • À, tuần tới là kì nghỉ phép của anh thì phải ?- viên công an nói tiếp.
  • Thôi dẹp, phép phiết gì, cậu lo tổ chức cuộc họp đi ! – ông Phong nói
  • Vâng!

…………………..

Ở dưới con hẻm có tiếng la lớn: “ Cút đi đồ chó”. Minh vừa cài nút áo vừa chạy xuống cầu thang, Việt đang cầm cây xông tới Sơn và Tuyết, bà nội của Minh đang giữ Việt lại, vừa nhìn về Sơn la lên:

  • Mẹ xin con, con về đi.- Bà nội Sáu nài nỉ Sơn- con thứ 2 của bà, chú ruột của Minh.
  • Đồ chó cút đi !- Việt hét lên
  • Mày muốn gì thằng nghiện !- Sơn nói với theo trong khi Tuyết là vợ hắn cố đẩy hắn đi.
  • Đồ chó, mày nói ai nghiện!- Việt đẩy tay Minh xấn đến.

Bà Tuyết mợ của Minh đang đẩy ông Sơn chú của Minh ra khỏi con hẻm, phía sau Việt xấn tới chửi bới.

  • Mày ở đây cẩn thận thằng nghiện này nha Minh! – ông Sơn vừa đi vừa ngoái cổ lại nói với Minh.

Minh chạy đến cản Việt lại

  • Thôi anh.
  • Mẹ kiếp, anh mà không nể ông bà của em anh bổ nó chết rồi, hai vợ chồng tham lam khốn nạn, rõ ràng anh thấy nó cuỗm gói hàng trên xe anh mà miệng chối leo lẻo. Lũ chó giàu có mà còn tham lam.

Đúng vậy, Sơn là em trai của bố Minh, tức chú ruột của Minh. Việt chỉ là hàng xóm, nhưng Minh lại quý cái anh hàng xóm này hơn. Việt đi cai nghiện về, con 2 tuổi thì vợ bỏ đi, một mình hắn nuôi con cả 3 năm này.

Việt cũng rất quý Minh và ông bà của Minh. Minh lúc nhỏ mới chập chững biết đi , được Việt cưng chiều như em trai, hắn suốt ngày cõng Minh đi la cà quán xá.

Việt chạy xe ôm công nghệ, thu nhập bấp bênh lúc được lúc không. Bà nội Minh thỉnh thoảng lại nấu đồ ăn mang qua hai cho bố con hắn.

Còn Sơn chính là em trai của bố Minh là chú ruột của hắn; bà Tuyết là vợ ông Sơn hắn gọi bà ta là mợ Tuyết. Đây là hai con người tham lam vô đáy; họ sống trong giàu sang trong khi bố mẹ là bà Sáu và ông  Hiền cùng đứa cháu ruột là Minh sống lay lắt trong ghèo khó.

Sơn và Tuyết chỉ ghé nhà ông bà Sáu khi có dỗ, tiệc. Còn tuyệt nhiên họ chẳng bao giờ ghé qua mặc dù nhà chỉ cách chưa đến 1 cây số.

Minh đẩy Việt vào lại con hẻm. Minh bật chợt ngoảnh đầu nhìn lại. Phía bên kia đường; một người đàn ông đội mũ tai bèo không rõ mặt đang nhìn dõi theo Minh. Minh khựng lại hơi hoang mang, rồi lại quay lưng đi. Minh ngoái nhìn lại một lần, người đàn ông đã biến mất.

……………………………..

Tạp hóa cuối cùng đầu con hẻm kéo cửa xuống. Con phố lại vắng lặng với chỉ tiếng cót két của xe rác; ánh sáng lay lắt của bóng đèn đổ xuống đường làm cho cảnh vật như lắng đọng lại.

Chuông  điện thoại reo lên, Minh rút điện thoại ra.

  • Minh ơi , cứu em!– giọng thất thanh của Lan Anh.

Minh xộc thẳng vào phòng khách nhà Lan Anh, ông Phong bố Lan Anh nằm bất động trên vũng máu dưới sàn nhà, tiếng kêu cứu vang nhỏ trên lầu:  “ cứu em, cứu em”.

Minh lao lên lầu, nhìn về phía căn phòng có cảnh cửa màu đỏ. Lan Anh bên trong đó.

Minh chạy xuống lại xác của ông Phong lục túi lấy thẻ khóa từ, xông lên căn phòng

Tiếng Lan Anh vừa khóc vừa kêu cứu vang to hơn, làm hắn hốt hoảng đánh rơi cả thẻ từ.

Hắn thử quẹt lại một lần như hắn đã thấy ông Phong làm, một ánh sáng xanh hiện lên. Hắn  mở khóa cửa xông vào.

Trước mắt Minh Lan Anh bị trói trên ghế, hai tay bẻ buột lui sau; đầu đã gục xuống; máu chảy be bét; cô dường như đã chết. Phía gần cửa sổ người đàn ông quay lưng đi đội nón tai bèo đang chuẩn bị nhảy qua cửa sổ.

( còn tiếp )

chương 1, chương 2, chương 3 , chương 4 , chương 5 , chương 6 , chương 7, chương 8 , chương 9 , chương 10 , chương 11 , chương 12, chương 13, chương 14,chương 15, chương 16, chương 17, chương 18

 

 

5 thoughts on “TRUYỆN DÀI: ” NGÀI ESCO” CHƯƠNG 2

  1. Pingback: Truyện dài ngài ” esco” chương 22 đầu sỏ lộ diện – Centimet2

  2. Pingback: NGÀI ESCO – CHƯƠNG 10 LỌN TÓC CỦA NGƯỜI YÊU – Centimet2

  3. Pingback: TRUYỆN DÀI: ” NGÀI ESCO” CHƯƠNG 5 HÀI CỐT LỘ DIỆN – Centimet2

  4. Pingback: TRUYỆN DÀI ” NGÀI ESCO” CHƯƠNG 3 ĐỘT KÍCH – Centimet2

  5. Pingback: TRUYỆN DÀI: ” NGÀI ESCO” -CHƯƠNG 1 – Centimet2

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *