TRUYỆN DÀI: ” NGÀI ESCO” – CHƯƠNG 9

Lượt xem: 17

TRUYỆN DÀI: ” NGÀI ESCO”

Tác giả: Viễn Trình.

 chương 1, chương 2, chương 3 , chương 4 , chương 5 , chương 6 , chương 7, chương 8 , chương 9 , chương 10 , chương 11 , chương 12, chương 13

.

Một bộ hài cốt trên công trường hé lộ đường dây mua bán ma túy cực lớn. Một cậu bé 17 tuổi tên Minh lao vào con đường phạm tội để thoát khỏi cảnh nghèo khó. Các mối quan hệ tốt – xấu đan xen tạo ra một câu chuyện bi thương cảm động nhưng không thiếu đi những chân lí sống- đó có thể là người đội trưởng cảnh sát tận tụy vì công việc đến quên cả gia đình, có thể là người đàn ông vì bảo vệ tính mạng cho con sẵn sàng mang nỗi u uất qua mấy chục năm.Đó có thể là tình yêu mãnh liệt mà cô bé Lan Anh dành cho cậu bé nghèo tên Minh.

Chúng ta hãy cùng đọc để cảm nhận

CHƯƠNG 9

TRUY SÁT KẺ PHẢN BỘI

Thứ 2 tại sân trường trung học Bùi Văn Hiển diễn ra lễ chào cờ. Học sinh các khối lớp xếp hàng ngay ngắn. Trên phông màn sau sân khấu là dòng chữ to “ KỈ NIỆM 12 NĂM NGÀY THÀNH LẬP TRƯỜNG”. Trên bục phát biểu thầy hiệu trưởng Phạm Văn Cường đang thao thao kể lại những thành tích của trường, rồi ông dừng lại uống một ngụm nước và nói tiếp:

  • Hôm nay, chúng ta sẽ đón một nhân vật đặc biệt. Mọi người cùng hướng lên bàn danh dự và cho một tràng pháo tay.

Học sinh ngơ ngác không hiểu chuyện gì những cũng đồng loạt vỗ tay. Phía bàn danh dự một cô gái trẻ đẹp đang đẩy xe lăn, trên xe lăn một cụ già tóc bạc trắng, khuôn mặt đầy nếp nhăn không chút cảm xúc.Cô gái đẩy ông đến ngồi cạnh bàn danh dự, cô bắt đầu ngồi xuống.

Thầy hiệu trưởng để cho cô gái trẻ ổn định cho ngỗi, tiếp tục nói lớn:

  • Xin giới thiệu đây là doanh nhân Bùi Văn Hiển cùng con gái cô Bùi Thị Huyền, doanh nhân Bùi Văn Hiền chính là người có công lớn xây dựng ngôi trường mà chúng ta đang đứng đây, trường trung học Bùi Văn Hiển. Chính ông đã mua lại đất của nhà nước, tự thuê thiết kế, tự thuê đơn vị xây dựng để kiến thiết lên ngôi trường này. Chúng ta hãy cho một tràng pháo tay.

Tất cả giáo viên học sinh đồng loạt vỗ tay, trên mặt lộ vẻ kính trọng cụ Hiển, riêng Minh lấy điện thoại ra nhắn tin cho Việt, hắn viết:

  • Hãy liên lạc với “TOM” anh biết người này mà.
  • Ok!- Việt nhắn tin trả lời nhưng vẻ mặt có vẻ hoang mang, hắn đang thắc mắc không biết kẻ nhắn tin là ai mà có thể biết rõ về mình.

Minh nhắn tin tiếp cho “TOM”

  • Sẽ có người thay tui giao dịch với ông! Ông hãy bí mật giúp tui ?

Minh đang loay hoay nhắn tin thì Hùng chồm tới nói.

  • Ê, lão già trên xe lăn kia tặng cho thành phố cả ngôi trường này đấy. Ngày trước hắn thuê công ty ba tao xây dựng.
  • Vậy à, ba mày làm xây dựng à– Minh hỏi.
  • Uh, lớn lắm, mà tao đếch quan tâm.

Thầy hiệu trưởng nói tiếp:

  • Sau đây, cô Huyền sẽ có đôi lời phát biểu,xin mời cô– Thầy hiệu trưởng vừa nói vừa quay xuống nhìn cô Huyền

Cô Huyền khoan thai đi lên bục phát biểu, cô cẩn thận chỉnh lại micro và bắt đầu nói:

  • Học, hãy tiếp tục học để thành tài, đó là câu mà người ba kính yêu luôn nói với tôi.

Cô khựng lại nhìn ông Hiển trìu mến, ông Hiển khuôn mặt vẫn không chút cảm xúc.

  • Ba tôi là người hiếu học, ông luôn muốn con cháu sẽ học thành tài để xây dựng quê hương, đất nước. Ông đã hi sinh gần như tài sản để xây dựng nên ngôi trường này.
  • Hôm nay,….. Cô Huyền khựng lại tay lau nước mắt. Cô quay lại và nói tiếp:
  • Hôm nay, mặc dù ba đã yếu, ba tôi bị liệt, ngồi xe lăn, không thể nói, nhưng tôi vẫn đưa ba lên để ba có thể ngắm nhìn thành quả của ba, những học sinh kia rồi sẽ thành tài và phụ ba xây dựng quê hương này.

Cô Huyền khựng lại, dường như cô không thể kìm nén được cảm xúc. Cô bật khóc.

Học sinh và giáo viên điều xúc động, rơi lệ. Tràng pháo tay vang lên làm cho buổi kỉ niệm càng thêm ý nghĩa.

Đợi tiếng vỗ tay ngưng lại, Huyền đưa lên một mảnh giấy. Cô chậm rãi nói:

   –  Đây là mảnh giấy , ba tôi dặn dò đêm qua, ông ghi ra và bây giờ tôi xin phép được đọc lớn cho mọi người nghe.

Huyền dán mắt vào mảnh giấy,bắt đầu đọc:

–  “ Con gái, hãy đọc mảnh giấy này cho toàn trường nghe. Những năm cuối đời ba muốn đóng góp chút công sức cuối cùng cho lũ trẻ. Bên hông trường còn mảnh đất, ta ủy quyền cho luật sư cho con được quyền sử dụng khoản tiết kiệm. Con hãy rút ra và xây một nhà thi đấu cho trường.”

Cô huyền ngừng đọc,nhìn xuống phía dưới.Tất cả học sinh giáo viên đồng loạt đứng dậy đồng thanh vỗ tay. Huyền nở nụ cười đầy mãn nguyện.

……….

Thế là Việt bắt đầu lao vào con đường buôn bán ” đá”. Hắn lấy hàng tại mọi điểm, lúc nhà vệ sinh siêu thị, lúc thùng rác, lúc thì một kẻ lạ mặt lái ô tô tạt ngang đưa nhanh cho hắn gói hàng.

Ma túy được phân phối đến mọi ngóc ngách trong thành phố.

Từ dân chơi bar, đến dân xã hội đen, từ kĩ sư, bác sĩ đến giáo viên, từ chủ tiệm tóc đến anh xe ôm và cả đám học sinh mới lớn.Kẻ tìm quên, người tìm cảm giác lạ, lại có những kẻ xem như một cách sống đẳng cấp. Tất cả đắm chìm trong thế giới ảo giác.

Việt và Minh càng lúc càng kiếm được nhiều tiền. Nhưng Việt đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng, hắn bí mật bán thêm ma túy đá cho Tý Điên với giá cao hơn.

…………………..

Vĩ chất tiền vào két mặt đầy hưng phấn. Bỗng điện thoại hắn rung lên.

Em nghe anh ba.

      –  Dạ! Em nói mấy đứa ra ngân hàng chuyển tiền cho anh rồi.

Vĩ khựng lại một lúc khuôn mặt hắn bắt đầu căng thẳng:

–  Khởi động dự án hả anh. Mà quan trọng ” đầu bếp” giỏi giờ không có. Hay chúng ta cứ phân phối một thời gian xem sao.

Bên kia bắt đầu gắt gỏng:

Không nói nhiều, mày săn ” đầu bếp” đi.!

Vĩ như tối sầm mặt mày lại,hắn lắp bắp:

    – dạ…dạ..anh ba…em sẽ cố gắng!

    – Đừng dùng chữ “cố gắng” với tao.

Đầu dây cúp máy, Vĩ tỏ ra lo lắng. Tên đàn em hớt hải chạy vào.

    – Anh Vĩ thằng oắt Minh qua mặt anh, nó bán đá cho thằng Tý Điên.

Thằng Vĩ hai mắt long lên sòng sọc, hắn đâm mạnh con dao găm xuống bàn hét lên:

   – Thật không?

   – Dạ mấy đứa em báo lại, không sai đâu anh!

Vĩ mặt tối sầm lại, hắn nghiến răng:

   – Xử cả hai cho tao.

………………………….

Minh chở Lan Anh đi trên một con đường vắng vẻ, hai bên là cỏ lau và những hàng cao su mùa thay lá, làm cho khung cảnh thêm tuyệt đẹp. Lan Anh chỉ về phía trước nói lớn:

–  Rẽ vào đó Minh

  –  Đi đâu đây Lan Anh?

  –  Bí mật

Cả hai rẻ vào con đường nhỏ, hai bên cây cối cao vút che hầu hết ánh mặt trời, đường đi gập ghềnh làm Lan Anh phải ôm ghì lấy Minh

Minh ráng ghì chặt tay lái trên con đường ghập ghềnh, khuôn mặt hắn khá hài lòng. Không hài lòng sao được khi người con gái hắn theo đuổi đang ôm ghì lấy hắn, mặc dù không phải tự nguyện. Không sao cả, Minh vẫn cố tình đi vào những chỗ gập ghềnh để nhận được cái ôm từ Lan Anh.

Ánh sáng phía trước bắt đầu lộ ra. Chạy một đoạn Minh ngây người khi một khung cảnh tuyệt đẹp hiện ra.

Chính giữa khu rừng lại là một thảm cỏ rộng tuyệt đẹp bằng cả sân bóng đá. Cỏ xanh mơn mởn điểm những đóa hoa xinh tươi. Cả hai như vừa đến nơi thiên đường khi vừa đi qua con đường hầm tăm tối.

Minh dựng xe lại, Lan Anh cầm tay Minh chạy nhanh ra trung tâm bãi cỏ.

Cả hai ngồi xuống bên nhau đầy lãng mạn.

–   Làm sao Lan Anh biết chỗ này.?

Lan Anh mặt có vẻ hơi ưu tư.

–  Ngày trước mỗi lần ba mẹ cãi nhau là Lan Anh lại ra đây ngồi khóc.

Lan Anh lau vội nước mắt:

–  Ba Lan Anh chỉ biết công việc thôi, mẹ Lan Anh hầu như quán xuyến mọi thứ.

–  Lan Anh buồn về chú Phong à? – Minh thắc mắc

Lan Anh lắc đầu.

 –  Không, Lan Anh hiểu công việc của bố và rất thương bố.

–  Nhưng Lan Anh chỉ muốn bố bỏ công việc công an đi, để dành nhiều thời gian cho mẹ.

Minh im lặng một lúc rồi vừa nói vừa cười chua chát:

– Minh chỉ mong có bố mẹ bên cạnh, họ cãi nhau cỡ nào cũng được.

– Ôi,Lan Anh xin lỗi, Lan Anh sơ ý quá, không nói chuyện gia đình nữa nhé.

Minh gật đầu mỉm cười:

– Lan Anh nhắm mắt lại đi.

Tại sao? Định hôn trộm tui à?

– Ha ha không đâu, nhắm mắt lại đi.

Lan Anh mỉm cười nhắm mắt . Minh lấy trong túi ra một sợi dây chuyền, rón ren đeo vào cổ Lan Anh

Lan Anh mở mắt, cúi xuống nhìn sợi dây chuyền.

Ôi,đẹp quá, mà tiền đâu Minh mua cho Lan Anh.

– Tiền Minh tiết kiệm, vàng tây thôi mà.

– Lan Anh thích lắm !- Lan Anh nâng niu sợi dây chuyền.

Minh cúi xuống hôn vào môi Lan Anh.Lan Anh giật mình cúi đầu xuống. Rồi bỗng quàng tay qua ôm Minh.

Đôi trai gái trẻ trao nhau nụ hôn nồng nàng trên bãi cỏ.

Đám đệ tử của Vĩ đã tập hợp được 10 chiếc xe máy, với 20 tên côn đồ. Một tên quát lớn:

  • Chia hai tốp, 1 tốp canh chừng nhà nhỏ bạn gái nó, một tốp canh gần nhà nó. Đừng để phụ lòng anh Vĩ.

…………………………..

Lan Anh va Minh cùng dắt xe chuẩn bị ra về. Cả hai không để ý sợ dây chuyền Minh vừa tặng đã rơi mất trên đám cỏ. Cả hai lên xe phóng đi khi hoàng hôn sắp ập về.

Trời đã vào tối, Minh chờ Lan Anh khép cổng thì bắt đầu quay xe bỏ đi .Hắn đâu thể ngờ bên kia đường 5 chiếc xe máy đang đợi sẵn, trên xe là 10 tên giang hồ, mặt mày bặm trợn đang dõi theo Minh.

Minh vừa quay xe đi, 5 chiếc xe bắt đầu rồ ga bám theo.

Minh nhìn qua gương chiếu hậu, hắn như dự cảm điều chẳng lành, hắn rồ ga phóng xe nhanh hơn. Phía sau mấy tên giang hồ vẫn bám sát. Bọn chúng cố tình giữ khoảng cách với Minh vì đường phố đang đông người.

Đến đoạn đường vắng, mấy tên ngồi phía sau đồng loạt rút dao, chúng rồ ga đuổi theo.

Minh quan sát được qua gương chiếu hậu, hắn lo sợ rồ ga bỏ chạy.

Minh phóng xe như điên cuồng, phía sau 5 chiếc xe máy với dao, rựa, mã tấu đuổi theo. Đến trước cổng công trường đối diện hẻm vào nhà Minh, hắn phanh gấp lại ngã sóng soài,phía trước 5 chiếc xe máy đang chặn đầu.

Minh hết đường nhảy qua băng rào vào trong công trường, nơi tìm được bộ hài cốt. Mấy tên du côn lao xuống xe, cầm mã tấu đuổi theo.

Minh vừa chạy vừa ngoái đầu nhìn.Bất ngờ hắn ngã xuống cái hố phía trong công trường. Đầu hắn đập vào tảng đá phía dưới ngất xỉu.

Đầu Minh chảy máu, mắt hắn lim dim, phía trên miệng hố, một người đàn bà với ánh sáng chói loà đưa tay cho Minh:

Minh đưa tay cho mẹ.

– Mẹ. Mẹ ơi.- Minh thì thào

      – Giết nó , giết nó.

Minh giật mình mở mắt, trên miệng hố mấy tên giang hồ đang vây quanh, chúng vung dao lên cao chuẩn bị đâm xuống Minh.

( còn tiếp )

 chương 1, chương 2, chương 3 , chương 4 , chương 5 , chương 6 , chương 7, chương 8 , chương 9 , chương 10 , chương 11 , chương 12, chương 13

Lượt xem: 17

4 thoughts on “TRUYỆN DÀI: ” NGÀI ESCO” – CHƯƠNG 9

  1. Pingback: NGÀI ESCO- CHƯƠNG 20 EM ĐÃ RỜI XA ANH – Centimet2

  2. Pingback: TRUYỆN DÀI: ” NGÀI ESCO”  – CHƯƠNG 14 MANH MỐI VỀ CHA – Centimet2

  3. Pingback: TRUYỆN DÀI: ” NGÀI ESCO” – CHƯƠNG 12 TRUY TÌM TOM – Centimet2

  4. Pingback: NGÀI ESCO CHƯƠNG 6 SỢI DÂY CHUYỀN BẠC – Centimet2

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

HTML Snippets Powered By : XYZScripts.com